- Copy all .resource files into: C:\Program Files (x86)\Steam\steamapps\common\Yu-Gi-Oh! Master Duel\masterduel_Data
- Then copy all folders containing the modded files into: C:\Program Files (x86)\Steam\steamapps\common\Yu-Gi-Oh! Master Duel\LocalData\xxxxxxx\0000
# Terminology
- Duel BGM Normal: Default BGM from the start of a duel until the "keycard" moment.
- Duel BGM Keycard: When a monster with a summon animation hits the field - the track shifts.
- Duel BGM Climax: I dont know. But based on testing, it usually triggers when the duel hits a critical point - like when one player can OTK or someone's LP is in danger.
*Duel BGM Normal = If I Can Stop One Heart From Breaking ( Listen )
*Duel BGM Keycard = Sway to My Beat in Cosmos - Robin's Ultimate Song ( Listen )
*Duel BGM Climax = Hope Is the Thing With Feathers ( Listen )
# Respect
FoodUnderKeyboard + codex28 — you two made this possible. This one’s for you.
Sunday – "Quản lý Sân khấu" :
Tôi đã nhìn thấy Robin hát từ khi cô ấy còn chưa biết cách đứng đúng giữa ánh đèn.
Từ lần đầu tiên cô cất giọng, tôi đã biết...
Thứ cô đang giữ trong lồng ngực mình không chỉ là giọng hát.
Mà là một cách để... sống.
Có người hỏi tôi, “Sunday, cảm giác thế nào khi thấy em gái mình trở thành biểu tượng cho cả một nền văn hóa?”
Tôi thường chỉ đáp ngắn gọn: “Tôi điều phối lịch làm việc của cô ấy.”
Nhưng thực ra — không ai có thể “điều phối” Robin.
Khi Robin hát, tôi không nhìn thấy một nghệ sĩ.
Tôi nhìn thấy đứa bé từng hát ru cho những chiếc lồng chim rỗng, vì sợ tụi nó cô đơn.
Tôi nhìn thấy người thiếu nữ lặng lẽ để tang cho một thế giới không còn chỗ cho lòng nhân từ.
Và trên hết...
Tôi nhìn thấy một linh hồn quyết không để bóng tối thắng, dù mỗi khúc ca lại lấy đi một phần trong cô.
Cô ấy không hát để được yêu mến.
Cô ấy hát để không quên mất mình từng là ai.
Và mỗi lần đứng nhìn từ xa — giữa tiếng vỗ tay rầm rộ, giữa hào quang đến ngạt thở — tôi lại thấy trái tim mình trống hoác.
Vì tôi biết...
Cô ấy đã đi xa hơn nơi tôi có thể chạm tới.
Xa hơn cả những điều tôi từng hứa sẽ bảo vệ.
Có những lần, tôi muốn gọi cô ấy là em gái.
Chỉ đơn giản là “Robin”.
Không có ánh đèn. Không có khán giả. Không có hàm nghĩa chính trị.
Chỉ là Robin — người từng sợ bóng tối, nhưng vẫn hát cho nó nghe.
Người mà tôi từng thề sẽ che chở khỏi tất cả hiểm họa.
Và cuối cùng, chính cô lại chọn làm ánh sáng để cứu người khác.
Thế nên...
Khi Robin hát, tôi lặng im.
Không phải vì tôi không có gì để nói.
Mà vì mọi lời đều trở nên nhỏ bé, vụn vỡ — trước một con người đang dùng giọng hát để chống lại sự tuyệt vọng.